< Зәкәрия 13 >

1 Шу күни Давут җәмәти һәм Йерусалимда туруватқанлар үчүн гунани вә паскинилиқни жуйидиған бир булақ ечилиду.
Tholhnah dongah khaw pumom dongah khaw, te khohnin a pha vaengah tah David imkhui ham neh Jerusalem khosa rhoek ham thunsih phuet ni.
2 Шу күни шундақ болидуки, — дәйду самави қошунларниң Сәрдари болған Пәрвәрдигар, — Мән мәбудларниң намлирини зиминдин йоқитимәнки, улар йәнә һеч әсләнмәйду; вә Мән пәйғәмбәрләрни вә паскина роһниму зиминдин чиқирип йөткиветимән.
He tah caempuei BOEIPA kah olphong ni. Te khohnin a pha vaengah ah. Muei ming he khohmuen lamloh ka hnawt vetih poek uh voel mahpawh. A tihnai kah tonghma rhoek neh mueihla te khaw khohmuen lamloh ka khum sak ni.
3 Шундақ әмәлгә ашурулидуки, бирәйлән йәнила пәйғәмбәрчилик қилип бешарәт берәй десә, униң өзини туққан ата-аниси униңға: «Сән һаят қалмайсән; чүнки Пәрвәрдигарниң намида ялған гәп қиливатисән» дәйду; андин өзини туққан ата-аниси уни бешарәт бериватқинидила санҗип өлтүриду.
Tedae hlang te tonghma pueng khaming. Te vaengah anih aka cun a manu neh a napa loh anih te, “Yahweh ming neh laithae na thui dongah hing palueng boeh,” a ti nah ni. A tonghma vaengah anih aka cun a manu neh a napa loh anih a thun ni.
4 Шу күни шундақ болидуки, пәйғәмбәрләрниң һәр бири өзлири бешарәт бериватқанда көргән көрүнүштин хиҗил болиду; улар хәқни алдаш үчүн иккинчи чупурлуқ чапанни киймәйду;
Te khohnin a pha vaengah tah tonghma rhoek te yak uh ni. Hlang he a olphong neh a tonghma ah khaw a basa nah ham ngaih ah maeh mul himbai bai uh mahpawh.
5 У: «Мән пәйғәмбәр әмәс, мән пәқәт териқчимән; чүнки яшлиғимдин тартип тупрақ билән тирикчилик қиливатимән» — дәйду.
Te vaengah, “Ka tonghma moenih, hlang loh kai he ka camoe ah n'lai dongah kai tah lo tawn hlang ni,” a ti ni.
6 Әнди бириси униңдин: «Һәй, әнди сениң мәйдәңдики бу зәхмәтләр немә?» — десә, у: «Достлиримниң өйидә ярилинип қалдим» — дәп җавап бериду.
Anih te, “Na kut laklo kah hmasoe he ta?” a ti nah vaengah, “Ka lungnah im kah n'ngawn la he,” a ti ni.
7 Ойған, и қилич, Мениң падичимға, йәни Мениң шеригим болған адәмгә қарши чиқ, — дәйду самави қошунларниң Сәрдари болған Пәрвәрдигар; — Падичини урувәт, қойлар патипарақ болуп тарқитиветилиду; Мән қолумни кичик пеилларниң үстигә чүшүрүп турғузимән.
Cunghang aw kai kah boiva aka dawn taeng neh ka imben hlang pakhat taengah khaw haenghang laeh. He tah caempuei BOEIPA kah olphong ni. Boiva aka dawn te ngawn lamtah boiva te a taek a yak uh ni. Aka muei rhoek taengah kut ka thuung ni.
8 Зиминда шундақ әмәлгә ашурулидуки, — дәйду Пәрвәрдигар, — үчтин икки қисми қирилип өлиду; бирақ үчтин бир қисми униңда тирик қалиду.
He tah BOEIPA kah olphong ni. Diklai pum ah he he om ni. A khuikah hlop nit tah saii uh vetih pal uh ni. Te vaengah a khui kah hlop thum ah hlop khat te sueng ni.
9 Андин Мән үчинчи қисмини отқа киргүзимән, уларни күмүч тавлиғандәк тавлаймән, алтун синалғандәк уларни синаймән; улар Мениң намимни чақирип нида қилиду вә Мән уларға җавап беримән; Мән: «Бу Мениң хәлқим» дәймән; улар: «Пәрвәрдигар мениң Худайим» — дәйду.
Hlop thum hlop at te hmai khuiah ka khuen vetih cak a cil bangla amih te ka cil ni. Sui a noemcai bangla amih te ka noemcai ni. Anih loh kai ming te a khue uh vaengah kai loh anih te ka doo ni. Anih te ka pilnam ka ti vetih anih long khaw kai kah Pathen Yahweh a ti ni.

< Зәкәрия 13 >