< Tingtoeng 102 >

1 Mangdaeng a rhae vaengah BOEIPA mikhmuh ah a kohuetnah a hawk tih a thangthuinah BOEIPA aw ka thangthuinah he ya lamtah ka pang ol loh nang taengla ham pha saeh.
Молитва страдника, коли він знемагає й виливає перед Господом свій жаль. Господи, почуй мою молитву, і нехай дійде до Тебе мій зойк.
2 Kai kah puencak tue vaengah na maelhmai te kai taeng lamkah thuh boeh. Kang khue tue vaengah kai taengla na hna han kaeng lamtah kai he koe n'doo lah.
Не ховай від мене Твого обличчя у день, коли мені тісно, нахили до мене вухо Твоє. Того дня, коли я кличу, дай мені відповідь негайно.
3 Ka khohnin he hmaikhu bangla hmata tih ka rhuhrhong khaw hmaingen bangla tlum.
Бо дні мої щезли, мов дим, і кості мої обгоріли, наче купа золи.
4 Ka lungbuei he baelhing bangla a haih tih a rhae sut dongah ka buh caak pataeng ka hnilh coeng.
Немов витоптана трава, висохло серце моє, так що я забуваю їсти свій хліб.
5 Ka hueinah ol dongah ka pumsa tah ka rhuh dongla kap coeng.
Від голосу мого зітхання прилипли кості мої до тіла.
6 Khosoek kah khosoek saelbu bangla ka lutlat sut tih, imrhong thathawt bangla ka om.
Я уподібнився до сича в пустелі, став немов пугач на руїнах.
7 Ka hak ah khaw imphu kah aka pangoe vaa bangla ka om.
Не сплю, став наче птах, що самотньо [сидить] на даху.
8 Ka thunkha loh hnin takuem kai m'veet uh tih kai aka yan rhoek loh kai ming neh a toemngam uh.
Щодня вороги мої ганьблять мене, неславлять мене, промовляють ім’я моє, як прокляття.
9 Hmaiphu te buh la ka caak tih ka tuiok khaw rhahnah neh ka thoek.
Я їм попіл замість хліба й питво моє зі сльозами змішую
10 Kai nan ludoeng tangtae khaw na kosi, na thinhul neh kai nan voeih.
через гнів Твій і лють, бо Ти підняв мене й кинув додолу.
11 Ka khohnin he mueihlip bangla puh tih baelhing bangla ka rhae sut.
Дні мої – немов нахилена тінь, я сохну, наче трава.
12 Tedae BOEIPA namah tah kumhal ah na ngol coeng tih namah poekkoepnah tah cadilcahma phoeikah cadilcahma duela om.
А Ти, Господи, житимеш повіки, і пам’ять про Тебе – із роду в рід.
13 Na thoo vetih a tue bangla Zion na haidam bitni. Anih rhen hamla khoning a pha coeng dongah.
Ти встанеш, змилуєшся над Сіоном, бо настав час помилувати його, бо прийшла пора.
14 Na sal rhoek loh Zion kah lungto te a ngaingaih uh tih a laipi te khaw a rhen uh.
Адже слуги Твої уподобали [навіть] каміння його, і милим став для них його пил.
15 Te dongah BOEIPA namah ming te namtom rhoek loh, namah thangpomnah te diklai manghai boeih loh a rhih uh ni.
Тоді будуть боятися народи імені Господа, і всі царі землі – слави Твоєї.
16 Zion te BOEIPA loh a thoh vetih a thangpomnah neh phoe ni.
Бо відбудує Господь Сіон, з’явиться Він у славі Своїй.
17 Dueidah thahnoeng thangthuinah taengla mael vetih amih kah thangthuinah te sit mahpawh.
Зглянеться на молитву нужденних і не знехтує благаннями їхніми.
18 Hmailong kah cadilcahma ham khaw hekah he daek saeh lamtah a suen pilnam loh BOEIPA thangthen saeh.
Нехай записано це буде для прийдешнього покоління, і народ майбутнього прославлятиме Господа.
19 A sang hmuencim lamkah a dan tih diklai te BOEIPA loh vaan lamkah a paelki.
Бо Він поглянув із висот святині Своєї, Господь із небес подивився на землю,
20 Thongtl a kah a kiinah hnatun ham, dueknah khuikah hlang rhoek te hlah ham,
щоб почути стогони в’язня й звільнити приречених на смерть,
21 BOEIPA ming te Zion ah, amah koehnah te khaw Jerusalem ah doek ham om ni.
щоб сповістити на Сіоні ім’я Господа й хвалу Його – в Єрусалимі,
22 BOEIPA taengah thothueng ham pilnam rhoek neh ram rhoek tah tun tingtun uh ni.
коли зберуться народи й царства разом, щоб служити Господеві.
23 Ka thadueng he longpuei ah a khah tih, ka khohnin khaw a rhaem.
Він виснажив силу мою в дорозі, скоротив мої дні.
24 Te dongah, “Ka Pathen aw, kai kah ka khohnin he a boengli ah lo boel mai. Namah kah kum tah cadilcahma phoeikah cadilcahma due khaw a pha kanoek.
Я сказав: «Боже мій, не забирай мене в середині днів моїх, Той, Чиї роки – із роду в рід.
25 A cuek vaengah diklai na suen tih vaan ke khaw namah kutngo ni.
На початку Ти заклав основи землі, і небеса – діяння рук Твоїх.
26 Amih te milh uh cakhaw namah tah na nguel yoeyah. Te dongah amih te himbai bangla boeih hnawn uh vetih pueinak bangla na tho vaengah thovael uh van ni.
Вони згинуть, а Ти існуватимеш завжди; усі вони, як одяг, зносяться, і Ти поміняєш їх, немов [старі] шати, і вони зміняться.
27 Tedae namah tah amah la na om tih na kum khaw bawt pawh.
Але Ти – Той самий, і роки Твої нескінченні.
28 Na sal rhoek kah a ca rhoek loh kho a sak uh vetih a tiingan loh namah mikhmuh ah pai ni,” ka ti.
Сини рабів Твоїх житимуть, і нащадки їхні міцно стоятимуть перед Твоїм обличчям».

< Tingtoeng 102 >