< গীতসংহিতা 1 >

1 ধন্য সেই ব্যক্তি, যে দুষ্টদের পরামর্শে চলে না, পাপীদের সঙ্গে পথে দাঁড়ায় না, কিংবা বিদ্রূপকারীদের সভায় বসে না।
Migiloute thuhil jom louva, michonse ho lamlhah dunga jong dingle lou; chule Pathen ginglou ho kikhop na dunga jong toukhompilou mi chu anunnom ahi.
2 কিন্তু তার আনন্দ সদাপ্রভুুর ব্যবস্থার মধ্যে, তাঁর ব্যবস্থার উপর সে দিন ও রাত ধ্যান করে।
Hitobang mihochun Pakai Danthua bou lunglhaina anei’un, Pakai Dan thu chu sun le jan in angaito jing jeng ui.
3 সে এমন একটি গাছের মত হবে, যা জলের প্রবাহের কাছে রোপিত যা সঠিক দিনের তার ফল উত্পন্ন করে। যার পাতা শুকিয়ে যায় না; যা কিছু করে তাতে উন্নতিলাভ করবে।
Hitobang mi hochu twi lonna luipanga kiphut, aphat cha hung gaji adojong gopjilou thingphung tobang ahi; hitobang miho jong chu atohna lam lam’uva alolhing jiuve.
4 দুষ্টেরা সেই রকম নয়, কিন্তু বরং তারা তুষের মত যা বাতাস উড়িয়ে নিয়ে যায়।
Pakai ginglouho vang chutobang ahipoi: huilhoh mangle changvai tobangbep ahiuve.
5 তাই দুষ্টেরা বিচারের মধ্যে দাঁড়াবে না, পাপীরাও ধার্ম্মিকদের সভার মধ্যে থাকবে না।
Hijeh a chu Pakai gingloute chu thutan nikho tengleh themmo changdiu, michonse hon jong midih ho lah’a mun aneiloudiu ahi.
6 কিন্তু সদাপ্রভুু ধার্ম্মিকদের পথ জানেন, কিন্তু দুষ্টদের পথ বিনষ্ট হবে।
Ajeh chu Pakai in michonpha ho lamlhah ahetpeh jing in, Pakai ginglou ho lampi vang manthahna’a lut diu ahi.

< গীতসংহিতা 1 >